Thư luân lưu năm 1841 của Hội Thừa sai Paris
Thư luân lưu năm 1841 của Hội Thừa sai Paris
........
(phần đầu tôi không dịch vì không có thông tin liên quan tới giáo hội Việt Nam)
..........
Dựa theo các bức thư gần đây đến từ Bắc Kỳ và Nam Kỳ, các sứ mệnh này vẫn đang trong vòng vây của cuộc đàn áp. Và, như Đức Giáo hoàng, Cha chung của các tín hữu, đã nói với thật nhiều sự thật trong Thông điệp của Ngài vào ngày 18 tháng 10, "Những vùng đất này vẫn còn vương mùi máu của những người chăn cừu thánh, và của các tín hữu, những người, làm mới lại những tấm gương đã đặc biệt tô điểm cho những thế kỷ đầu tiên của Giáo hội, không sợ hãi đối mặt với cái chết tàn nhẫn nhất cho Chúa Giêsu Kitô, như một lời chứng cho Đức tin." Nam Kỳ, như các bạn đã biết, vừa mới mất vị linh mục đáng kính M. Delamotte, người đã kết thúc một cách huy hoàng sự nghiệp của mình trong tù. Ông đã chịu đựng những cực hình kinh hoàng với niềm vui thánh thiện và lòng dũng cảm anh hùng. Người đã thể hiện rất nhiều lòng tận tụy và hào phóng đối với những người Kitô hữu bị bách hại, và một lòng nhiệt thành không vụ lợi và một tình cảm trìu mến đối với các đồng nghiệp tử đạo của chúng ta, chắc chắn xứng đáng để được kết hợp với họ và đi chia sẻ vinh quang của họ. Sứ mệnh này, như các bạn vẫn biết, cũng đã có nỗi đau mất đi Giám mục Tông tòa của mình, Đức Giám mục Taberd, người đã qua đời đột ngột tại Calcutta, nơi ngài đang làm điều thiện và làm vinh dự cho Hội. Vị tổng giám mục này đã tận dụng thời gian lưu vong của mình để xuất bản hai cuốn từ điển tiếng Việt sẽ rất hữu ích cho các sứ mệnh An Nam, và những tài liệu recto rationis, những tài liệu này sẽ không kém phần hữu ích cho các sứ mệnh khác của Trung Quốc.
Vị Giám mục Cuenot, người đã gánh vác sứ mệnh một phần nào đó, kế nhiệm ông. Giám mục Cuenot đã và đang hỗ trợ Giáo hội Nam Kỳ đang lung lay và đau khổ. Khả năng và lòng tận tụy mà vị lão thành này đã thể hiện là thực sự đáng chú ý. Không có gì là mất mát đối với một sứ mệnh khi Thiên Chúa dành cho họ những mục tử như vậy. Xin Chúa giữ cho những Kitô hữu đau khổ này, và cho những người anh em quảng đại của chúng ta, những người làm ướt những vùng đất này bằng mồ hôi và máu của họ, một người dẫn đường sáng suốt và phù hợp để khôi phục lại tàn tích của Giáo hội Nam Kỳ.
Chúng tôi cũng không cần phải nói với bạn về cách cư xử của Giám mục Retord, người cũng là một người đáng ca ngợi. Sự can đảm thánh thiện của ngài, không gây ngạc nhiên cho ai, đã khiến mọi người ngưỡng mộ. Bất chấp những nguy hiểm hiển nhiên, vị mục tử đã rời Bắc Kỳ để đến Manila nhận chức giám mục, và sau đó trở lại sứ mệnh yêu quý của mình với danh hiệu Giám mục Tông tòa, danh hiệu mà Tòa Thánh đã gấp rút xác nhận cho ngài. Vị giám mục sùng đạo, theo những bức thư gần đây, đang chờ đợi ở Macao một cơ hội thuận lợi để trở lại Bắc Kỳ với một số nhà truyền giáo, và đi an ủi sứ mệnh mà sự phẫn nộ của bạo chúa không tha thứ hơn sứ mệnh của Nam Kỳ. Tất cả những người anh em tuyệt vời của chúng tôi ở đó đang chờ đợi ngài với một sự sốt ruột chính đáng và sống động.
Hai sứ mệnh này đã chịu tổn thất rất lớn và vẫn đang chịu đựng hàng ngày. Nhưng chúng tôi sẽ không che giấu rằng giữa những suy nghĩ buồn bã và đau đớn nhất, và những nỗi đau kéo dài mà chúng gây ra cho chúng tôi và cho tất cả các bạn, một tia hy vọng đến làm vui lòng tâm hồn chúng tôi; và đó là những cuộc chiến và những chiến thắng của những người anh em quảng đại của chúng tôi đã làm cho nó tỏa sáng. Vâng, chúng tôi có niềm tin ngọt ngào, thời gian của những thử thách sẽ qua đi, và Chúa sẽ lắng nghe những tiếng than van của các Thánh của Ngài. Những lời cầu nguyện của Giáo hội Pháp và các Giáo hội Công giáo khác cũng sẽ làm dịu cơn thịnh nộ của Chúa.
Các vị đã học được, Quý Đức Cha và Quí CHa, qua những tài liệu mà chúng tôi đã từng có vinh dự gửi cho quý vị, rằng Đức Giáo hoàng Tối cao, Grégoire XVI, không chỉ hài lòng trong những bài phát biểu long trọng của mình để khóc thương những tai ương chưa từng có của con cái mình, và về những đau khổ của những Thừa sai lừng lẫy của đức tin, và ca ngợi những chiến thắng của các Thánh tử đạo của chúng ta, câu chuyện nhắc nhở như ngài nói chính mình, những trang đẹp nhất của các hành vi của những Thánh tử đạo đầu tiên. Ngài đã vi phạm các luật lệ thông thường theo đó không được tiến hành bất kỳ vụ án phong thánh hoặc phong thánh nào sau 50 năm sau cái chết của người mà nó là đối tượng, và sau một số hình thức xác định, và đã ban hành một sắc lệnh để giới thiệu vụ án phong thánh và phong thánh của những Ưu tú. Các tôi tớ của Đức Chúa Trời vừa mới hái được cành cọ tử đạo ở Bắc Kỳ và Nam Kỳ. Đức Thánh Cha đã vui lòng ký vào ngày 19 tháng 6 một Ủy ban cho việc giới thiệu vụ án này. Ngài đã yêu cầu chúng tôi tất cả các tài liệu có thể phục vụ cho việc điều tra vụ án. Chúng tôi đã vội vàng gửi chúng đi, được trang bị tất cả các hình thức được yêu cầu. Chúng tôi có hy vọng vững chắc rằng vụ việc quan trọng này sẽ được đẩy mạnh với một hoạt động lớn, và rằng nó sẽ kết thúc sớm để xây dựng Giáo hội Thánh và để vinh danh Hội của chúng ta. Chúng tôi không cần phải cam kết quý vị tham gia những lời cầu nguyện của chúng tôi cho sự thành công tốt đẹp của nó.
Cuối năm 1840, ba sứ thần của vua Nam Kỳ đã đến Pháp. Theo như thấy, nhiệm vụ của họ là mang tính chính trị hơn là thương mại. Ngay khi đến nơi, họ đã tuyên bố rằng các nhà truyền giáo Công giáo ở Nam Kỳ được đối xử tốt, thậm chí ngay cả tại triều đình của nhà vua. Những người đáng thương này dường như không ngờ rằng những lời nói của họ có thể bị bác bỏ.
Chúng tôi đã vội vàng trình bày cho Thống chế Goult, chủ tịch hội đồng, một bản tấu trình bày tình trạng thực sự của đất nước này. Nó đã được vị thủ tướng đón nhận rất tốt và ông đã trình nó lên nhà vua, người mà chúng tôi đã cẩn thận cho biết thông qua các con đường khác về cách cư xử tàn nhẫn của Minh Mạng đối với các anh em của chúng tôi. Những kẻ tự xưng là Đại sứ này đã được một số bộ trưởng tiếp kiến, nhưng S. Maj. đã không tiếp họ.
Chúng tôi cũng đã thông báo cho Rôma về sự xuất hiện của những kẻ phục vụ của bạo chúa, những kẻ đang khủng bố các nhà thờ An Nam, và Đức Thánh Cha đã ngay lập tức viết thư cho nhà vua để đề nghị ông sử dụng quyền lực của mình để chấm dứt cuộc đàn áp ở Nam Kỳ. Một số bài báo xuất hiện trên một số tờ báo lúc bấy giờ đã nhấn mạnh mạnh mẽ việc yêu cầu sự can thiệp của chính phủ từ phía Pháp, để chính phủ không cho phép những người Pháp bị giết hại như vậy bởi một vị vua man rợ. Cuối cùng, các vị lãnh đạo giáo hội đã tận dụng cơ hội này để yêu cầu sự hỗ trợ và bảo vệ của chính phủ đó cho các nhà truyền giáo của chúng tôi. Họ đã viết thư cho các bộ trưởng, những người đã hứa sẽ xem xét nghiêm túc khiếu nại của họ.
Chúng tôi không thể dự đoán chắc chắn kết quả của tất cả những bước đi này. Nhưng chúng tôi sẽ không ngạc nhiên nếu sớm thôi, nếu hòa bình châu Âu được củng cố, các tàu chiến Pháp sẽ thực hiện một số cuộc biểu dương trên bờ biển Nam Kỳ, để đòi lại sự xúc phạm đối với Pháp qua con người của các nhà truyền giáo, những thần dân của mình. Tuy nhiên, bất kể kết quả của vụ việc này có thể là gì, chúng tôi sẽ tin rằng mình đã làm trái bổn phận của mình nếu, trong hoàn cảnh này, chúng tôi đã không làm hết sức có thể để cố gắng chấm dứt một cuộc đàn áp đã làm đau lòng chúng tôi sâu sắc như vậy trong nhiều năm qua.
Chúng tôi sẽ cho sáu nhà truyền giáo mới khởi hành ngay lần đầu tiên, dưới đây là tên và điểm đến của họ.
• Siam: MM Charles Baury, thuộc giáo phận Le Mans; Pierre-Joseph-Marie Chopard, thuộc giáo phận Besançon.
• Leao-Tong: Maxime-Paul de la Brunière, thuộc giáo phận Paris.
• Cochinchine: Marie-Rosaire-Charles-Antoine-françois-Julien-Joseph Fontaine, thuộc giáo phận Le Mans.
• Yunnan: Vincent Blanchin, thuộc giáo phận Angers; Antoine Guèrin, thuộc giáo phận Bordeaux.
Trước khi kết thúc, chúng tôi rất vui mừng thông báo với quý vị rằng chúng tôi đã nhận được tin vui về sự giải thoát của Đức cha Taillandier, ngài đã bị người Trung Quốc bắt giữ khi rời khỏi Macao và bị giam giữ trong các nhà tù ở Quảng Đông trong ba tháng. Ngài được trả tự do nhờ sự can thiệp không chính thức của thuyền trưởng Elliot, một trong những đại diện đặc mệnh của Anh trong các cuộc đàm phán về hiệp ước hòa bình với Trung Quốc. Nhà truyền giáo đạo đức và xuất sắc này đã trở lại Macao, chờ đợi một cơ hội thuận lợi để bước vào sứ mệnh của mình.
Tất cả các giám đốc của Chủng viện đều khỏe mạnh. Nhưng chúng tôi rất đau lòng thông báo với quý vị rằng thị lực của linh mục Dubois vẫn không được cải thiện, điều này khiến cha gần như không thể đọc và viết. Đây là một sự tước đoạt rất khó khăn đối với người anh em thân yêu này.
Chúng tôi có vinh dự được, trong sự hiệp thông của lời cầu nguyện và các thánh lễ, và với sự tôn kính sâu sắc nhất,
Xin chào Quí Đức cha và Quý cha,
Paris, ngày 16 tháng 4 năm 1841.
Những người hầu hạ rất khiêm tốn, rất vâng lờivà những người anh em thân yêu của quý vị.
Duc Trung Vu, CSsR dịch
Last updated
Was this helpful?