Đôi khi, ma quỷ không đến với cặp sừng đáng sợ; nó đến trong hình hài của một quý ông...
Đôi khi, ma quỷ không đến với cặp sừng đáng sợ; nó đến trong hình hài của một quý ông...
Chúng ta thường nghĩ rằng điều xấu ác sẽ luôn rõ ràng, hiển nhiên, mang dáng vẻ đáng sợ và gương mặt dữ tợn. Nhưng đôi khi, ma quỷ không hiện diện với hình ảnh ghê gớm đó. Nó khoác lên mình những bộ cánh lộng lẫy, những chiếc đồng hồ xa hoa, và đến gần ta như một quý ông lịch lãm hay một người phụ nữ quý phái. Ý tôi muốn nói ở đây là gì? Đơn giản thôi: không phải mọi thứ lấp lánh đều là vàng, và không phải nụ cười nào cũng mang ý tốt. Những sự lừa dối lớn nhất thường được ngụy trang bằng những thứ đẹp đẽ nhất. Sự ác không phải lúc nào cũng hiện diện như một mối đe dọa rõ ràng. Đôi khi, nó đầy mê hoặc, quyến rũ, và thu hút. Nó làm chúng ta mất cảnh giác và mở lòng đón nhận, lầm tưởng rằng nó là điều tốt lành. Hãy nhìn quanh, bạn sẽ thấy chúng ta dễ bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài thế nào. Ta ngưỡng mộ sự giàu có, địa vị, và xa hoa, tin rằng đó là biểu hiện của thành công, của sự thiện lành, của điều đáng noi theo. Ta bỏ qua lòng tham, sự ích kỷ, và sự thao túng ẩn sau lớp vỏ hào nhoáng ấy. Ta dễ dàng tin tưởng, dễ dàng chấp nhận, và qua đó, ta mời gọi sự lừa dối vào cuộc đời mình. Dù thế nào, hãy nhớ rằng vẻ bề ngoài thường lừa dối. Ma quỷ mang nhiều khuôn mặt. Đôi khi, đó là một gương mặt xinh đẹp. Đôi khi, đó là giọng nói ngọt ngào. Đôi khi, đó là người bạn dẫn ta đến những điều mà sâu thẳm trong lòng ta biết là sai. Và đôi khi, đó là một cám dỗ nhỏ bé, tinh vi, đến mức ta gần như không nhận ra cho đến khi nó ăn sâu vào lòng ta và kéo ta xa rời con đường chính trực.
Bài học ở đây là gì? Hãy cảnh giác với những thứ trông hoàn hảo, những điều dường như quá tốt để có thể tin. Cái ác thường được ngụy trang bằng những thứ mà ta nghĩ là điều mình muốn: thành công, sự quyến rũ, giàu có, danh vọng, được ngụy trang để vượt qua hàng rào phòng vệ của ta. Nó muốn ta theo đuổi những thứ phù du để ta quên đi điều vĩnh cửu. Nó muốn ta khát khao những gì lấp lánh để ta bỏ qua những giá trị thực sự. Vậy làm sao để bảo vệ mình khỏi sự lừa dối này? Ta bắt đầu bằng cách học nhìn sâu hơn vào bên trong. Đừng đánh giá theo vẻ ngoài, mà hãy xét đến hành động. Đừng đo lường bằng lời nói, mà hãy nhìn vào phẩm chất. Hãy nhìn vượt qua nhãn hiệu, địa vị, sự quyến rũ bên ngoài, và tìm đến tấm lòng và tinh thần ẩn chứa bên trong. Sự thật thường im lặng, khiêm nhường, chân thành, trong khi lừa dối thì ồn ào, hào nhoáng và gây chú ý. Chúng ta đang sống trong một thế giới tôn sùng hình ảnh hơn bản chất. Ta được dạy rằng thành công nằm ở sự giàu có, rằng sắc đẹp là giá trị, rằng địa vị có nghĩa là vượt trội. Nhưng đó chỉ là những ảo ảnh, những thứ làm ta sao nhãng khỏi điều thực sự quan trọng: sự liêm chính, lòng nhân ái, sự khiêm nhường, và đức tin. Nếu ta không nhìn xuyên qua lớp vỏ bọc, ta có nguy cơ đánh mất chính mình vì những thứ mà ta nên tránh xa.
Hãy nhớ rằng, bạn không cần sự công nhận của thế gian, không cần sự hào nhoáng để sống một cuộc đời có ý nghĩa. Bạn cần sự thật, sự chân thành, và một tâm hồn trân trọng điều chân thực hơn là những thứ chỉ lấp lánh bên ngoài. Hãy bước đi với sự phân định, vì chỉ khi đó ta mới có thể bảo vệ mình khỏi những lời dối trá lộng lẫy đang muốn kéo ta xa khỏi con đường chân thật của mình.
Bản dịch của Duc Trung Vu
Last updated
Was this helpful?